Đối với Khánh tớ quý nhiều lắm!hiền thật hiền,tốt thật tốt!kỷ niện sâu sắc nhất với tớ về Khánh là lúc tập quân sự.Lúc đó có dịch cả phong bị ôm gần hết,tớ trụ đc đến tuần cuối cùng thì cũng lăn ra ốm.Người mệt nhoài ko lết nổi đi mua thuốc,Khánh cũng chỉ vừa ốm dậy thấy vậy đã đi mua thuốc ngay cho tớ.Sau này tớ mới biết là hiệu thuốc trong khu quân sự ko có loại tốt,khánh phải đi bộ ra rất xa mới có thê mua đc liều thuốc cho tớ.Nhũng lúc mọi thứ đều thiếu thốn như vậy mới hiểu hết lòng nhau,mới biết tình bạn quan trọng đến nhường nào!Cám ơn Khánh nhé,cám ơn! : )